cuộc đời tôi vô cùng ngang trái
mới bước vào tuổi cấp sách đến trường
lòng lâng lâng như trang giấy trắng
chỉ vui đùa lo chăm chỉ học hành
sang năm ấy tôi gặp người tri kỷ
người tỏ bày ngỏ ý muốn làm quen
nhưng hỡi ơi tình người mau thay đồi
để tôi lạnh lùng với giọt lệ tuôn rơi
người đành lòng thả thuyền sang bến khác
cái bến kia tôi cũng biết cũng quen
nhưng làm sao ngỏ lời cùng bến ấy
hãy thả thuyền quay lại bến ngày xưa
để hồn tôi lại đậm màu như trước
để lòng tôi bớt khổ bớt sầu đau
vì lòng tôi luôn hướng về người ấy
nhưng ngừơi nào có biết có hay
BÂY GIỜ LÒNG TÔI TỰ NHŨ HÃY CỐ NHỚ!!! ĐỂ QUÊN