Nắng đã ủ vàng cho trời đất sang thu Em còn đứng giữa hai mùa quyến rũ Thời gian bây giờ nợ gì ngày cũ ? Lá đã tắm màu mà chưa muốn rơi. Bạn bè ơi ! Tất cả của ta ơi ! Chẳng lẽ chỉ còn đây kĩ niệm ? Mùa hạ lặng im Mùa hạ giận hờn dĩ vãng Xin gởi lại trường Em và thời gian… Ta mang theo con tim và mùa hạ cuối Để lại nơi em cả thời lên hai mươi tuổi Rót hết mực xưa, nhuộm tím một thời tiếc nuối
Lòng ta lại nao lên khi nhìn thấy tụi nhỏ lo ôn bài, học thi...ve kêu, hè đến, sao nó lại xa vời thế... phải chăng nó quá xa xỉ...sao ta phải lo toan bộn bề với việc làm, chiện học tập...đi tìm tương lai ư từ duy nhất mà ta có thể nói là "may be"...
GỞI AI SẮP THI ĐẠI HỌC
Tạm biệt nhé góc cầu thang kỉ niệm Sân trường buồn gởi lại bóng hình ta Phòng học cũ ngủ vùi trong mùa hạ Chia tay rồi mỗi đứa một nơi xa
Tạm biệt nhé gốc xà cừ già cỗi Đừng trách ta không gởi lại lời chào Hãy lắng nghe trong tiếng gió nghẹn ngào Dòng lưu bút của một thời áo trắng
Tạm biệt nhé cánh phượng hồng nhuộm nắng Hoa sứ chợt bừng trong khúc hát mùa thi Những đôi mắt thầm nói tiếng “chia li” Hẹn gặp lại sau kì thi đại học
ĐỢI MÙA THI
Chong đèn ngồi đợi mùa thi Em lên thành phố từ khi trăng rằm Nẻo quê khuất giữa phố phường Niềm tin mỏng tựa cách chuồn chuồn bay
Em ngồi thức đến mắt cay Bong đêm đổ xuống dựng đấy bờ mi Bao năm lặng lẽ cũng vì Làm người thành phố học đi, học về
Chong đèn ngồi vạch ước mơ Chèo con thuyền giấy sang bờ bên kia Sương rơi ướt cỏ đần đìa Em ngồi thức mấy mùa khuya, đợi mình!